Saturday, 8 March 2014

“-Tình yêu sẽ luôn luôn còn mãi
-Tình bạn sẽ luôn luôn còn hoài
-Dù cho trái tim ta cách xa vẫn hoài nhớ nhau...”

    Tuy là chưa đến 8-3 chính thức nhưng các chàng trai HTX đã đem lại những món quà rất ý nghĩa đối với không chỉ tôi mà còn tất cả con gái trong đoàn. Chỉ 1 lời thôi xin đc gửi lời cảm ơn đến các anh và các bạn rất nhiều vì món quà : Ngon,Bổ,Rẻ. ^^
    Tôi đến với HTX cũng vừa mới đây thôi,nhưng thực sự có quá nhiều bất ngờ tôi chưa từng nghĩ tới và tồn tại những cảm xúc không tên mà tôi cảm nhận đc. Với tôi,tình nguyện k phải thứ gì đó để khiến mình thoải mái hơn,vui vẻ sau những giờ lên giảng đường căng thẳng hay chỉ là tận hưởng 1 buổi sinh hoạt ngoài trời và thôi dừng lại ở đó...Khái niệm "Tình Nguyện" đã hình thành trong tôi từ chính ngày ấy - khi còn là đứa con gái 16 tuổi. Từng 1 lần được tận tay chăm sóc cho các em nhỏ khuyết tật và ốm yếu tại Làng trẻ em Hòa Bình - Thanh Xuân,Hà Nội. Ở cái tuổi mà nhiều người cho rằng ăn chơi vô lo,suy nghĩ chưa tới thì tôi lại suy nghĩ tích cực theo 1 hướng khác đi.Bạn bè cũng từng nhiều đứa cho rằng có lẽ tôi "lớn" về suy nghĩ nhiều hơn nên chiếm hết phần "lớn" của thể xác,họ nói tôi đa cảm. Ừh thì tôi nhận hết. Ngày ấy tôi theo chị cùng bác đưa chị đi thi Đại Học ,nhìn cánh cổng ĐH to rộng,tôi đã quyết tâm để mình chạm tay vào nó. Đi đến thăm các em,nhìn những gương mặt ngây thơ, nụ cười rạng ngời ấy,những tiếng gọi yếu ớt và đôi tay bé nhỏ còi cọp các em với gọi, có chút gì đó cay nồng sống mũi,mắt
nhòe đi trong tôi. Các bác chăm nuôi ở đó kể,nhiều em đc đưa vào đó,1năm gia đình mới đến thăm 1lần,có em thì vài tháng,có em thì đc "bỏ" vào đó mà gđ chẳng đến nữa. Tôi thầm nghĩ sao các em còn bé quá mà đã phải gánh những nỗi đau nặng nề đến vậy chứ. Ngắm nhìn các em vui chơi mà tôi không sao dứt ra đc dòng suy nghĩ. Chia kẹo bánh cho các em,có em thì e dè chìa tay xin,có em thì rất vồ vập chạy đến,...chẳng biết bao lâu rồi k ai mua bánh kẹo cho các em nữa... 4ngày ở lại trong đó để lại cho tôi rất nhiều câu hỏi và những điều muốn làm. Quyết tâm để tôi làm sinh viên và trở thành 1 tình nguyện viên ngày càng lớn hơn để có thể phần nào giúp cho các em nhỏ thiệt thòi,các cụ lớn tuổi bù đắp những thiếu thốn tinh thần và sẻ chia niềm vui. Đối với tôi mà nói,có gia đình là niềm hạnh phúc mà ta nên tự hào,ta nên trân trọng những gì ta đang có. HTX cũng giống như gia đình thứ 2 trong tôi vậy.Đến với nơi đây,tôi được từng bước trải nghiệm những bài học,cảm nhận tình đồng hương,thấu hiểu những điều mà trước giờ tôi chưa từng hiểu hết,cùng anh, chị tham gia văn hóa, rèn luyện thể lực, ngồi lại với nhau hát lên những lời ca,...Sau mỗi buổi sinh hoạt như vậy tôi lại thấy yêu và gắn bó hơn vs HTX đang ngày một lớn mạnh.
Tôi sẽ nhớ mãi ngày 6-3 đó, ngày mà Khi con trai HTX vào bếp(8-3 sớm)! <3.
by :Cindy Nguyen <3


0 nhận xét :

Post a Comment

Blogger news

Blogger templates